menu

Những khoảng lặng của phố thị
(Phần 2)

TRỞ LẠI
  • Ngày (không) trôi về phía cũ

    Đơn giản là bởi ngày luôn mới.

    Dù bạn có lựa chọn gì đi chăng nữa, đúng hay sai theo từng thời điểm, nghịch hay thuận trong mắt số đông thì cũng hãy yên tâm rằng, mỗi sớm mai thức giấc, chờ ta luôn là một ngày mới.

    Và, để chọn cho mình một vị trí đón chào ngày mới một cách tốt nhất, tôi thường lui tới La Place – 6 Ấu Triệu, Hoàn Kiếm, Hà Nội. Đã gần 10 năm qua, thì quá nửa số tuổi đó, tôi gắn bó với góc cà phê mà tôi đảm bảo rằng đẹp và lãng mạn nhất Hà Nội. Nơi này nằm không quá khép mình ở một con phố nhỏ trung tâm, ngay cạnh nhà thờ, là nơi mật độ qua lại khá đông, nhưng không khí lại không quá ồn ào.

  • Dấu phẩy top Dấu phẩy button

    Dù bạn có lựa chọn gì đi chăng nữa, đúng hay sai theo từng thời điểm, nghịch hay thuận trong mắt số đông thì cũng hãy yên tâm rằng, mỗi sớm mai thức giấc, chờ ta luôn là một ngày mới.

Có những mùa đông lạnh giá, ngồi góc quán nhỏ, nhâm nhi ly cà phê nguyên chất, ủ ấm mình trong chăn đắp do quán cung cấp và hí hoáy gõ những con chữ đầu tiên trong ngày, cuộc sống của tôi cũng chỉ đơn giản vậy thôi. Rồi bạn bè ghé đến, mua ít trái cây dầm ở Lý Quốc Sư ghé qua, hoặc, một vài chiếc bánh rán, nem chua rán ngay đầu đường mang qua cùng ăn.

Có những chiều, bạn sẽ thấy mình thật may mắn khi ngồi trong tiết trời thu mát nhẹ nhẹ, có phần thanh vắng của con phố ngày lễ, và nghe tiếng chuông nhà thờ đổ. Tự dưng, những tiếng hát câu ca từ một ca khúc nào đó xưa thật xưa vọng về. Thủ thỉ bên tai để thấy cuộc đời với những khoảnh khắc quý giá mà chỉ có những người trong cuộc mới hiểu.

Có những buổi sáng đầu hè, khi bạn gọi một ly cà phê, lướt qua những trang nhật báo và lắng nghe những thanh âm đầu ngày, ngắm nhìn sự nảy nở của một mùa mới đang đến, chứng kiến sự bừng tỉnh của một con phố ngày hè sôi động, rộn rã những nói cười, rổn rảng những mua bán, ngơ ngác những khách du lịch, bạn sẽ thấy, cuộc sống bên ngoài khung cửa nhà mình luôn là một cuộc sống muôn màu thú vị.

Có những buổi sớm mùa xuân, khi tôi bỗng dưng muốn thay đổi chỗ ngồi, leo lên ban công của quán La Place để ngồi ngắm nhà thờ thì tôi lại bị lạc vào một miền cảm xúc khác. Ánh nắng đầu ngày hắt vào qua cửa sổ, đổ bóng dài xuống những chiếc ghế sofa khiến tôi tự vẽ trong mình hình ảnh một người con gái ngồi đó, và biết đâu, đó lại có thể là: “Phía cửa sổ nắng nơi em ngồi” (*) của Đỗ Bảo.

Đó, là lí do vì sao tôi gọi La Place là “quán cà phê cuộc sống” của riêng mình, dẫu, tôi biết rằng, La Place có một nghĩa khác (**) nhưng đâu sao, mỗi người có quyền yêu và cảm nhận theo cách riêng!

(*) Lời ca khúc Bức thư tình thứ tình thứ 2

(**) La Place có nghĩa là Quảng Trường trong tiếng Pháp

vinacafe

Hãy cùng chia sẻ cảm nghĩ của bạn