Tình yêu dưới lăng kính cà phê
(phần 3)
“Anh yêu em vì em là ly cà phê sữa”
Nếu có ai đó tỏ tình với một cô gái như vậy, thì anh ta sẽ nhận phản ứng như thế nào? Một nụ cười ngạc nhiên, một ánh mắt đầy dấu hỏi, hay đơn giản là một cái cười xòa và coi đó là lời nói bông đùa có vẻ lạ. Anh biết sẽ chẳng có người con trai nào lại đi tỏ tình với cô gái anh ta yêu bằng cái cách ấy và có lẽ cũng không có cô gái nào quan tâm lời tỏ tình đó là nghiêm túc. Anh biết người ta hay ví tình yêu như vị đắng ngọt của sô-cô-la hay chi ít cũng là những bông hồng có gai mà đầy quyến rũ. Nhưng với anh, một người cần đến bốn ly cà phê mỗi ngày thì đó thực sự là một câu nói nghiêm túc. Vì thế, em là một ly cà phê sữa mà anh cần mỗi ngày, anh nhớ đến mỗi sáng thức dậy.
Bởi anh yêu em nhiều và đặc biệt như thế, nên em à, “hãy là ly cà phê sữa suốt cuộc đời anh, em nhé!”.
Chiều nay anh đi qua góc phố cất giấu buổi hò hẹn ban đầu, nguyên sơ, dịu dàng và tinh khôi. Nơi góc phố anh và em ngồi bên ly cà phê tí tách buôn lơi nhịp cạn dần trong lần hẹn đầu sau khi em trở về Việt Nam. Anh nghe em kể về những chuyến đi mải miết không ngừng nghỉ, sự an nhiên đón nhận mọi điều buồn vui từ cuộc sống và nỗi nhớ nhà, nhớ đất mẹ tới nao lòng mỗi khi chiều buông. Em nói “chỉ có những chuyến đi xa mới làm người ta biết được ta thèm trở về nhà chừng nào. Chỉ có những khoảng thời gian phải cô đơn nơi xứ người mới biết được giá trị của những nụ cười thân quen. Và mỗi chiều nhớ về Việt Nam như vậy, em lại tự tay pha cho mình một ly cà phê sữa, để thưởng thức hương vị cà phê mang cả hồn cả vị của mảnh đất mẹ cho khuây khỏa nỗi nhớ, để ngẫm nghĩ, chầm chậm trải qua cái đắng dịu, chua thanh, hơi chát, như sự cô đơn và khó khăn em đã trải qua, rồi cái ngọt nhẹ pha chút béo sẽ đến nếu em biết trân trọng thưởng thức từng khoảnh khắc của hiện tại”. Khi ấy, anh đã nói với em rằng “em chính là tách cà phê sữa ấy, em à”.
Em vẫn như vậy, vẫn rất cứng rắn và mạnh mẽ như cô gái của ngày hôm qua anh từng biết. Em vẫn là cô gái luôn muốn đi, đi mãi để rồi mỗi lần trở về, em mang theo những câu chuyện đầy triết lý, những sự thú vị bất ngờ của cuộc sống xung quanh và…em vẫn là cô gái hiền hòa, quyến rũ và biết cân bằng mọi điều, gia giảm gia vị cho cuộc sống chân thực và sống động nhất. Không chỉ là một ly cà phê sữa đơn thuần, em còn là một “tách cà phê sữa” nguyên bản luôn đầy đủ 5 vị đắng dịu, chua thanh, hơi chát, ngọt nhẹ và chút béo, không đổi thay trước mọi sóng gió để giữ cho mình giá trị của một người con gái Hà Thành, người con gái Việt Nam, hiền hậu và bao dung, tinh khôi và chân thành. Vì em là tách cà phê sữa nguyên bản nên anh tin rằng, hôm nay, ngày mai hay mãi sau này, em sẽ vẫn là những giọt cà phê tinh khiết nhất, từ từ nhẫn nại chảy vào tim anh như tách cà phê sữa nguyên bản, luôn mang trong mình sự hòa quyện với 5 vị đặc trưng trong từng ngụm nhỏ tạo nên sự thú vị lưu luyến không rời với người thưởng thức
Bởi anh yêu em nhiều và đặc biệt như thế, nên em à, “hãy là ly cà phê sữa suốt cuộc đời anh, em nhé!”.