Say đất, say người và say cà phê
TRỞ LẠI
Tôi – một người con Hà Thành – sinh ra và lớn lên với tất cả sự tự hào về mảnh đất đã làm nên con người mình. Niềm tự hào đó không mất đi khi tôi quyết định đến mảnh đất phương Nam để làm việc. Và, ở đây, mọi thứ với tôi cũng đầy hấp dẫn, mê hoặc để rồi say, rồi mê, rồi quyết tâm “ăn sâu bám rễ”. Một trong những điều làm tôi thú vị với mảnh đất này chính là thói quen uống cà phê cũng như không khí tấp nập của những quán cà phê tôi từng ghé qua.
Mỗi sáng, mỗi ngày bắt đầu bằng một ly cà phê không đặc sánh như kẹo, không “ôm đá” như những ly cà phê đậu nành, cũng chẳng đặc quánh và không sánh dẻo. Nhưng, sự nguyên chất đó lại mang cả hương vị cuộc sống, suy cho cùng, cũng là một điều thú vị!
Khi những hương vị dẫn dắt…
Ngày qua ngày, tôi ngồi ở một quán cà phê rang xay tại chỗ, quận 3, gọi cho mình ly cà phê mà quán gọi là Cà phê 100 % Robusta để vừa nhâm nhi vừa hoàn tất công việc. Vậy nhưng, có những ngày, khi đứng dậy thanh toán tiền sau khi đã “ngồi đồng” cả mấy tiếng, tôi ngạc nhiên là mình đã gọi đến 3 ly. Tôi có một niềm tin rằng, hình như quán cà phê này là nơi tôi làm việc hiệu quả nhất mặc dù quán không quá đặc sắc về cảnh quan, về nội thất cũng như cung cách phục vụ. Vậy thì loại trừ đi tất cả các yếu tố ấy, tôi nhận ra, ly cà phê nguyên chất này đang có hiệu quả đến không ngờ và cứ thế tôi “say” lúc nào không hay.
Cái cảm giác khi nhấp ly cà phê nguyên chất, lúc đầu với tôi, quả thực cũng không thú vị gì lắm, thậm chí là còn thấy hơi nhạt. Nhưng, khi nếm một chút thì tôi thấy khá lạ, một ngụm thôi nhưng lại cảm nhận được cả vị đắng dịu, chua thanh, chút chát, ngọt nhẹ và cả hậu vị êm thơm rất đỗi đặc trưng, không hề giống như những ly cà phê vỉa hè thường hay bị gọi là “bột bắp hột cau”.
… Cho một thói quen mới
Giờ đây mỗi buổi sáng của tôi bắt đầu từ một thói quen mới, tôi thích sự đậm đặc trong mỗi ly cà phê, luôn thích sự tỉnh táo để tư duy mạch lạc và tôi biết chắc rằng một ly cà phê 100% Robusta với hương vị nguyên bản, ấn tượng nhất là cái đắng nồng nàn và đậm đà, đủ sức đánh thức mọi giác quan có thể giúp tôi làm điều đó.
Mỗi sáng, mỗi ngày bắt đầu bằng một ly cà phê không đặc sánh như kẹo, không “ôm đá” như những ly cà phê đậu nành, cũng chẳng đặc quánh và không sánh dẻo. Nhưng, sự nguyên chất đó lại mang cả hương vị cuộc sống, suy cho cùng, cũng là một điều thú vị! Vậy thì, “say”mảnh đất Sài Gòn hoa lệ, “say” người dân nơi đây hay “say” mùi hương của những hạt cà phê có lẽ cũng đã trở thành một thói quen mới cho người Hà Nội gốc như tôi rồi.